Trong làng bóng đá nữ thế giới, có những cái tên vụt sáng rồi tắt lịm, nhưng cũng có những tượng đài sừng sững với thời gian, mà Hope Solo chính là một trong số đó. Hãy cùng Gavang khám phá hành trình từ một cô bé ở Richland trở thành một trong những thủ môn vĩ đại nhất lịch sử.

Hope Solo: Hành trình của một bức tường thép

Không phải ngẫu nhiên mà cái tên Hope Solo trở thành biểu tượng của sự xuất sắc ở vị trí người gác đền. Hành trình của cô là một chuỗi những nỗ lực không ngừng, những quyết định táo bạo và sự khẳng định tài năng vượt trội trên mọi đấu trường.

Khởi đầu bất ngờ và bước ngoặt định mệnh

Ít ai biết rằng, con đường đến với khung gỗ của Hope Solo lại bắt đầu từ vị trí một tiền đạo săn bàn cừ khôi. Tại trường trung học Richland, cô gái trẻ Hope Amelia Stevens (tên khai sinh) đã khiến mọi hàng thủ phải khiếp sợ với 109 bàn thắng, một thành tích đáng nể giúp cô hai lần được vinh danh All-American bởi tạp chí Parade.

Thế nhưng, một bước ngoặt lớn đã xảy ra khi cô đặt chân vào Đại học Washington. Chính tại đây, Solo đã quyết định chuyển sang vai trò thủ môn, một quyết định mà sau này đã thay đổi cả sự nghiệp và lịch sử bóng đá nữ Hoa Kỳ.

Sự thay đổi vị trí không hề làm khó một tài năng thiên bẩm. Hope Solo nhanh chóng thích nghi và tỏa sáng, trở thành một trong những thủ môn hàng đầu của giải đấu Pacific-10. Ba lần liên tiếp được vinh danh NSCAA All-American và đỉnh cao là giải thưởng Hermann Trophy danh giá vào năm cuối đại học là minh chứng rõ ràng nhất cho tài năng và sự lựa chọn đúng đắn của cô. 

Hope Solo: Bức tường thép trước khung thành đội tuyển Mỹ

Hope Solo: Bức tường thép trước khung thành đội tuyển Mỹ

Đỉnh cao sự nghiệp cùng đội tuyển quốc gia Hoa Kỳ

Từ năm 2000 đến 2016, Hope Solo là chốt chặn không thể thay thế trong khung thành của đội tuyển nữ Hoa Kỳ. Với hơn 200 lần khoác áo đội tuyển, ngôi sao bóng đá Mỹ không chỉ thiết lập kỷ lục về số lần ra sân mà còn là linh hồn của hàng phòng ngự. Dưới sự bảo vệ của cô, tuyển Mỹ đã gặt hái vô số vinh quang.

Hai tấm Huy chương Vàng Olympic vào các năm 2008 (Bắc Kinh) và 2012 (London) là những đỉnh cao chói lọi. Đặc biệt, tại FIFA Women’s World Cup 2015, người gác đền tài ba đã cùng các đồng đội nâng cao chiếc cúp vô địch danh giá, sau khi từng về nhì đầy tiếc nuối vào năm 2011 (thua Nhật Bản trên loạt sút luân lưu). 

Chính tại World Cup 2011, dù không thể chạm tay vào cúp vàng, nhưng màn trình diễn cá nhân xuất sắc đã mang về cho cô Giải Găng tay Vàng (thủ môn xuất sắc nhất) và Quả bóng Đồng. 

Nữ thủ thành là chốt chặn bất khả xâm phạm của đội Mỹ

Nữ thủ thành là chốt chặn bất khả xâm phạm của đội Mỹ

Dấu ấn ở những câu lạc bộ chuyên nghiệp

Không chỉ tỏa sáng ở cấp độ đội tuyển, Hope Solo còn ghi dấu ấn đậm nét trong sự nghiệp câu lạc bộ. Cô đã chinh chiến ở nhiều giải đấu hàng đầu tại Mỹ và châu Âu. Bắt đầu sự nghiệp chuyên nghiệp năm 2003 với Philadelphia Charge tại WUSA, ngôi sao sau đó đã có thời gian thử sức ở Thụy Điển (Kopparbergs/Göteborg FC) và Pháp (Olympique Lyonnais).

Trở về Mỹ, thủ thành tiếp tục thi đấu cho Saint Louis Athletica, Atlanta Beat, và magicJack tại Women’s Professional Soccer (WPS). Năm 2010, cô dẫn đầu WPS về số lần cứu thua (104) và nằm trong top đầu ở nhiều chỉ số quan trọng khác. 

Sau khi WPS giải thể, Hope Solo khoác áo Seattle Sounders Women trước khi gia nhập Seattle Reign FC tại National Women’s Soccer League (NWSL) từ 2013 đến 2016, tiếp tục khẳng định vị thế thủ môn hàng đầu.

Người gác đền thống trị WPS với 104 pha cứu thua

Người gác đền thống trị WPS với 104 pha cứu thua

Những góc khuất và cá tính mạnh mẽ của Hope Solo

Sự nghiệp quốc tế của Hope Solo không phải lúc nào cũng trải hoa hồng. Vụ việc tại World Cup 2007, khi cô công khai chỉ trích HLV Greg Ryan và thủ môn kỳ cựu Briana Scurry sau khi bị loại khỏi đội hình ở trận bán kết, đã dẫn đến việc nữ cầu thủ bị đuổi khỏi đội tuyển. 

Hay tại Olympic 2016, phát ngôn gọi đối thủ Thụy Điển là “lũ hèn nhát” sau thất bại ở tứ kết đã khiến ngôi sao bóng đá Mỹ phải nhận án treo giò 6 tháng từ Liên đoàn Bóng đá Mỹ (USSF) và chấm dứt hợp đồng, một cái kết buồn cho sự nghiệp quốc tế lẫy lừng.

Ngoài sân cỏ, cuộc sống cá nhân của Hope Solo cũng không ít lần trở thành tâm điểm của truyền thông. Từ việc dương tính với chất cấm canrenone (dù sau đó được xác định là do thuốc kê đơn và chỉ nhận cảnh cáo) trước Olympic 2012, đến những rắc rối liên quan đến bạo lực gia đình, rò rỉ ảnh nhạy cảm, hay vụ việc lái xe khi say rượu vào năm 2022. 

Những scandal này, dù ít nhiều ảnh hưởng đến hình ảnh, nhưng không thể phủ nhận những đóng góp to lớn của cô cho bóng đá. Nữ tuyển thủ Hoa Kỳ cũng là một tiếng nói mạnh mẽ trong việc đấu tranh cho bình đẳng giới, đặc biệt là vấn đề lương thưởng công bằng cho các nữ cầu thủ.

Scandal và tài năng, hai mặt của huyền thoại Hope Solo

Scandal và tài năng, hai mặt của huyền thoại Hope Solo

Di sản vượt thời gian và cuộc chiến cho bình đẳng

Việc được vinh danh tại National Soccer Hall of Fame năm 2022 là sự ghi nhận xứng đáng cho sự nghiệp lừng lẫy của cô. Cựu cầu thủ Alexi Lalas từng nhận định Hope Solo là “cầu thủ bóng đá Mỹ thống trị vị trí của mình hơn bất kỳ ai”. Nhà báo Dan Lauletta cũng gọi cô là “thủ môn xuất sắc nhất hoặc nhì thế giới trong một thập kỷ”. 

Những lời khen ngợi này đến từ những người có chuyên môn cao, khẳng định tầm vóc của nữ thủ thành này. Quan trọng hơn, người gác đền tài ba này còn là một người tiên phong trong cuộc chiến đòi quyền lợi và sự công bằng cho các nữ cầu thủ. 

Biểu tượng của bóng đá nữ đã không ngần ngại lên tiếng yêu cầu mức lương tương xứng với các đồng nghiệp nam, góp phần tạo nên những thay đổi tích cực trong chính sách của Liên đoàn Bóng đá Mỹ. Sự dũng cảm và kiên định của cô đã truyền cảm hứng cho nhiều thế hệ cầu thủ nữ sau này.

Nữ thủ môn là người tiên phong đấu tranh bình đẳng giới bóng đá

Nữ thủ môn là người tiên phong đấu tranh bình đẳng giới bóng đá

Cuộc sống hiện tại và cái nhìn về một biểu tượng

Sau khi chính thức chia tay sân cỏ, ngôi sao bóng đá Mỹ đã chọn một cuộc sống bình lặng hơn bên gia đình tại Bắc Carolina, cùng chồng là cựu cầu thủ bóng bầu dục Jerramy Stevens và hai con song sinh. Dù vậy, cô vẫn không hoàn toàn rời xa bóng đá và các hoạt động xã hội.

Cô tiếp tục là một tiếng nói có trọng lượng, xuất hiện trên truyền thông và tham gia các chiến dịch đấu tranh cho bình đẳng giới trong thể thao. Dù có những nuối tiếc về những tranh cãi đã qua, người gác đền tài ba luôn khẳng định sự cống hiến hết mình cho môn thể thao vua. 

Cô là một minh chứng cho thấy rằng, một huyền thoại không chỉ được tạo nên bởi tài năng trên sân cỏ, mà còn bởi sức ảnh hưởng và những giá trị mà họ đấu tranh và theo đuổi.

Hope Solo là một cái tên sẽ mãi được khắc ghi trong lịch sử bóng đá nữ. Một thủ môn với những pha cứu thua phi thường, một cá tính mạnh mẽ không ngại va chạm và một nhà hoạt động không mệt mỏi cho sự bình đẳng. Dù yêu hay ghét, không ai có thể phủ nhận tầm ảnh hưởng và di sản mà cô để lại.